Giới thiệu bài thơ: Về thôi anh
Cũng thế thôi đều về... không chung bước
Ảnh minh hoạ (Nguồn: Internet) |
Về thôi anh
Lại đêm nữa tiệc tàn mình chia tay
Em về trước hay anh về trước
Cũng thế thôi đều về... không chung bước
Chợt nhói đau khi ngước nhìn anh
Phút vui nào rồi cũng tan nhanh
Đoạn đường vắng chia thành hai ngã
Thói đa đoan... sao vô tình đến lạ?
Để cô đơn vùi kín cả bước nhau...
Em: đàn bà... Chín muồi những nỗi đau...
Và đã xếp bể dâu ngăn nắp lại
Anh: người đàn ông thời đại
Bước ngang qua để em phải giật mình
Nhặt héo úa làm hơi thở nguyên trinh
Ngỡ tim mình đang hồi sinh... cựa quậy
Nhìn phía anh cho từng đêm khắc khoải
Em giả mơ dệt mộng buổi cuối chiều
Nhìn vào khuya trăng đã khuyết bao nhiêu?
Thương ngày muộn khi mùa yêu đã vãn!
Em trống vắng... Đường khuya nào đưa đón?
Vẫn còn mơ ngày nắng ấm bình minh
Còn mơ chiều nhặt hơi ấm sưởi tim
Chợt giật mình! Thôi về anh! Đã muộn...
Lại đêm nữa tiệc tàn mình chia tay
Em về trước hay anh về trước
Cũng thế thôi đều về... không chung bước
Chợt nhói đau khi ngước nhìn anh
Phút vui nào rồi cũng tan nhanh
Đoạn đường vắng chia thành hai ngã
Thói đa đoan... sao vô tình đến lạ?
Để cô đơn vùi kín cả bước nhau...
Em: đàn bà... Chín muồi những nỗi đau...
Và đã xếp bể dâu ngăn nắp lại
Anh: người đàn ông thời đại
Bước ngang qua để em phải giật mình
Nhặt héo úa làm hơi thở nguyên trinh
Ngỡ tim mình đang hồi sinh... cựa quậy
Nhìn phía anh cho từng đêm khắc khoải
Em giả mơ dệt mộng buổi cuối chiều
Nhìn vào khuya trăng đã khuyết bao nhiêu?
Thương ngày muộn khi mùa yêu đã vãn!
Em trống vắng... Đường khuya nào đưa đón?
Vẫn còn mơ ngày nắng ấm bình minh
Còn mơ chiều nhặt hơi ấm sưởi tim
Chợt giật mình! Thôi về anh! Đã muộn...
Mạc Tường Vi
Bạn đang đọc bài viết Giới thiệu bài thơ: Về thôi anh. Thông tin phản ánh, liên hệ đường dây nóng : 0912 345 014 Hoặc email: [email protected]