Xúc động những bài thơ báo hiếu hay nhân ngày lễ Vu lan
Trong ngày Vu Lan, những vần thơ nhiều ý nghĩa, cảm xúc đã khiến người đọc rưng rưng
Lễ Vu lan báo hiếu là một phong tục dân gian, tín ngưỡng tốt đẹp về hiếu đạo nhằm ghi nhớ công ơn cha mẹ đã đi vào truyền thống đạo đức, trở thành một nét văn hóa đẹp, thấm sâu trong tâm thức của hàng triệu triệu người con Việt.
Xin đừng làm mẹ khóc
Tác giả:Tôn Sỹ Dũng
Tiếng chuông ngân...miên man lòng ước nguyện
Đóa hoa hồng cài áo Mẹ thắm tươi
Thời gian trôi tóc Mẹ nhuốm màu mây
Đã mang nặng thế sao con quẫy đạp
Hiếu chưa trả, ân tình chưa đền đáp
Đã lớn khôn nhưng con quá dại khờ
Say giấc nồng ngọt lịm tiếng ầu ơ
Rằm tháng bảy... hạt mưa Ngâu giăng mắc
Ai còn Mẹ...xin đừng làm Mẹ khóc?
Vì Mặt trời chỉ có một mà thôi!
Lòng bao dung Cha Mẹ tựa biển khơi
Xin tha thứ! Hiếu ân này chưa trả
Con đã hiểu kiếp luân hồi nhân quả?
Đạo nghĩa làm con...vay trả suốt cuộc đời
Tháng Bảy âm lịch hàng năm - mùa Vu lan, mùa Hiếu hạnh là dịp để con cháu thể hiện lòng biết ơn đối với tổ tiên, ông bà, cha mẹ. Ảnh: VTV. |
Thơ về mẹ
Tác giả: Hoàng Long
Thuở cỏn con, con nằm bên mẹ
Đầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơi
Con thương mẹ đêm ngày tần tảo
Thức đêm dài mẹ may áo cho con
Gió đồng nội trưa hè nắng nóng
Mẹ ngồi khom nhổ cỏ một mình
Mưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắng
Lo cho con yên giấc cơn đau
Con vui sướng khi được ôm lưng mẹ
Mỗi lần mẹ về với chị em con
Đem cho con muôn điều hạnh phúc
Mẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con
Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹ
Để mỗi lần mẹ đánh con đau
Tuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩ
Giờ lớn khôn con cố học hành
Con sẽ bay cao bay xa mãi
Tìm đến ánh sáng của tương lai
Tìm ra người bạn con mong ước
Giữ mãi hình mẹ ở trong con
Đảm việc nhà lo toan việc nước
Xây gia đình giữ hạnh phúc cho con
Con muốn tìm, muốn gặp người bạn đó
Người bạn như mẹ, mẹ của con
Xa cha mẹ, chúng con lên thành phố
Nhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hành
Mẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹ
Nhưng mẹ chỉ cười “học đi con”
Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúc
Dạy cho chúng con biết điều hay
Mẹ cũng chăm con từng giấc ngủ
Mỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!
Con muốn ở bên mẹ như thuở bé
Cảm nhận tình thương mẹ dành cho con
Thoải mái từng giờ trong hạnh phúc
Bên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.
Vu Lan đã đi vào truyền thống đạo đức, trở thành một nét văn hóa đẹp, thấm sâu trong tâm thức của hàng triệu triệu người con Việt. Ảnh: phunuvietnam |
Mẹ ơi, đời mẹ
Tác giả: Huy Cận
Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hóa ngọt!"
Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thủy chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hóa tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.
Nói đến Vu Lan là nói đến mùa báo hiếu. Ảnh: Công an TP HCM |
Tháng bảy Vu Lan
Tác giả: Nàng Út
Vu lan đến đây mùa báo hiếu
Xót xa lòng ai hiểu đầy vơi
Mồ côi tội lắm Mẹ ơi
Mình con lạc bước chơi vơi giữa đời
Con nhớ Mẹ lệ rơi chảy mãi
Nhớ Mẹ nhiều con phải làm sao
Lòng đau se thắt nghẹn ngào
Nhớ sao kỉ niệm thuở nao ùa về
Lúc còn nhỏ không hề hay biết
Giữa dòng đời chảy xiết khôn nguôi
Bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi
Mẹ dành nhận hết ngọt bùi phần con
Con chẳng biết còn hờn còn dỗi
Mẹ vỗ về trách tội chi đâu
Nay mùa tháng bảy mưa ngâu
Lòng con nhớ Mẹ lệ sầu chứa chan
Con mơ ước thời gian quay lại
Để bên đời Mẹ mãi bên con.
Lễ Vu lan báo hiếu nhằm ghi nhớ công ơn cha mẹ và biểu thị tâm linh Phật giáo cổ truyền của người Việt. Ảnh: NĐT. |
Mùa Vu Lan về
Tác giả: Chí Anh
Thời gian trôi lại sắp rằm tháng Bảy
Để bao người có dịp nhớ mẹ cha
Dù ở gần hay mãi tận nơi xa
Rằm tháng bảy có ai là không nhớ
Bao năm không được gọi bầm, gọi bố
Bởi Người đã về với tổ, với tiên
Sống an nhiên trong thế giới người hiền
Thi thoảng trong mơ, Người về ẩn hiện
Tháng bảy về, mùa Vu Lan báo hiếu
Con được gặp Người qua lớp khói hương
Bao năm rồi, con sống thiếu tình thương
Của cha mẹ, ngày xưa Người dạy dỗ
Khi mất mẹ cha mới thấy mình khổ
Sống bơ vơ không nơi tựa giữa đời
Những lúc buồn đau lòng bỗng chơi vơi
Ai chỉ bảo cho đường đi lối lại?
Cứ đến mùa Vu Lan, con nhớ mãi
Bạn bè cài hoa sắc thắm đỏ tươi
Con nghẹn ngào bông hồng trắng mẹ ơi!
Rưng rưng trong lòng, mắt con lệ ngấn
Nếu được coi mẹ cha như tài sản
Thì đó là thứ quý nhất trên đời
Mỗi con người chỉ có một lần thôi
Ai đã mất không thể nào có nữa
Lúc trẻ khó khăn, con chưa trả nghĩa
Thì bây giờ cũng chưa muộn Người ơi!
Con sẽ làm việc có ích cho đời
Ở nơi xa, chắc là Người siêu thoát.
Theo Thu Hiền (tổng hợp)
Đời sống & Pháp lý